Sau khi Bùi Trì Yến trở về phòng, mở máy tính lên, sau đó tiện tay bật bài “Tình ca đêm khuya” do phần mềm nghe nhạc đề cử, tai nghe những giai điệu tình ca tê tâm liệt phế, tay cầm đàn cello trúc trắc kéo một khúc nhạc ngắn.
Mười lăm tuổi cậu mới học đàn cello, không có thiên phú, càng không có ý định theo con đường này, chỉ đơn thuần thích âm thanh của nó mà thôi. Trầm thấp, nặng nề mà lại êm tai mê người, nghe một lần khó quên, giống như giọng nói của Bùi Kính Đường.
Đã ba năm rồi. Cậu ẩn nhẫn kìm nén yêu thầm hắn ba năm rồi. Ba năm cậu làm được bao nhiêu chuyện chứ, tất cả đều đặt trên người đàn ông lớn tuổi kia rồi.
Nhưng biết làm sao được, cậu yêu hắn nhiều lắm.
Mùa hè trước khi lên lớp 12 luôn bị lớp ôn thi lấp kín. Trường học cũng khai giảng sớm hơn một tháng. Bạn học ai cũng bị áp bách chạy về phía trước. Bùi Trì Yến chưa đăng kí ban nào mà Bùi Kính Đường đã mời giáo viên tới nhà rồi.
Rốt cuộc cũng có chút biểu hiện của phụ huynh nhà có con học lớp 12, tha thiết mong chờ thành tích học tập của con, khiến Bùi Trì Yến càng thêm bối rối mờ mịt.
Ngụy phu nhân mắng Bùi Kính Đường không thương con không để ý việc nhà thật ra rất đúng. Có vẻ như Bùi Kính Đường rất khó nhớ kĩ chuyện trong nhà còn có một người, hiếm khi hỏi cậu sống như nào. Mấy năm gần đây công việc nhiều thêm, thường xuyên đi đến nửa đêm mới về, công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-dung-tuong-nam/147984/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.