Trong phòng TV còn mở, đang phát phim cổ trang rất tẻ nhạt, hành lang bên ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng la hét ầm ĩ, so với không khí tĩnh lặng ở nơi này có hơi không thích hợp.
Bùi Trì Yến khăng khăng nhìn Bùi Kính Đường, muốn từ trong cặp mắt gợn sóng không chút sợ hãi kia tìm ra cái gì đó, dù có là nơi tận cùng đáy biển tăm tối không một tia chấn động cũng được.
Nhưng, không có. Kể cả biểu cảm kinh ngạc thường thấy cũng không có.
Bùi Kính Đường thản nhiên đến mức khiến người khác tuyệt vọng.
“Truyền hết chai này rồi.” Hắn đứng dậy, “Ta đi kêu y tá đổi cho con chai mới.”
Cửa mở ra liền nhẹ nhàng đóng lại, nước mắt lăn trên gương mặt Bùi Trì Yến, rơi xuống chiếc chăn đang đắp.
Tiêm xong đã là hơn sáu giờ chiều, sắc trời dần tối lại. Bùi Trì Yến ngồi ở ghế phó lái, ngơ ngác nhìn cảnh đêm lướt qua cửa kính.
Bùi Kính Đường vừa lái xe, vừa nhận thêm mấy cuộc điện thoại.
“Ừ, không phải lúc trước tôi đã nói rồi sao? Hắn còn hẹn tôi có thời gian rảnh thì gặp.”
Phải rồi, trợ lí Trần nói đêm nay Bùi Kính Đường còn có hợp đồng phải ký.
Tình hình có vẻ như đang trì hoãn.
Bùi Kính Đường cúp điện thoại, cua xe qua khúc quanh, nói: “Ta đã bảo dì giúp việc hầm cháo thịt nạc, lúc về ta với con ăn, được không?”
Cậu có lý do gì để nói không? Bùi Kính Đường đối với cậu đã tận chức tận trách rồi, còn nhân từ như vậy.
Bùi Trì Yến gật đầu, mũi chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-dung-tuong-nam/147980/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.