“Cô thích tôi phải không?” 
Trong góc vườn của một ngôi trường ở Đài Bắc, một chàng trai đứng đó,gương mặt tuấn tú khẽ nheo lại, đôi mắt dài nhìn chăm chú vào cô gái bénhỏ đang đứng trước mặt mình. 
Đó không phải là một cô gái đẹp. 
Khuôn mặt bình thường, không trang điểm, không có gì nổi bật, chiều cao chỉ cỡ 155 đến 158 cm, cân nặng… không biết có được 40 kg không nữa? 
Nếu như lên TV thì còn có thể chấp nhận được nhưng ngoài đời, với sốcân nặng và chiều cao như thế này thì chỉ tốt hơn bộ xương một chút.Không ngực, không eo cũng không có mông, đã vậy màu da còn tái nhợtthiếu sức sống. 
Thường Trữ Viễn nhận ra cô gái này, mặc dù không biết tên cô nhưng anh có ấn tượng rất sâu về cô. 
Trường học của bọn họ có nhiều khoa, đứng đầu các khoa là hội học sinh, nhữngngười trong đó là những học sinh của toàn trường thi tuyển vào. 
Thường Trữ Viễn học khoa nghiên cứu, bốn năm liền anh đều tham gia hội họcsinh, không ai rõ hội học sinh hơn anh, cho nên đến năm thứ tư anh vẫngiữ vai trò cố vấn cho hội. 
Hội học sinh rất bận, cần nhiềungười, cô chính là loại người không biết cách từ chối mà bị người ta kéo vào làm việc vặt, cho nên bọn họ đã gặp mặt vài lần nhưng chưa từng nói chuyện với nhau lần nào. Thật ra, quan hệ của bọn họ có thể xem như làhội trưởng và hội viên. 
Cho dù chưa nói chuyện với nhau nhưng anh biết cô đang học năm thứ hai, thường đi xe đạp màu hồng, luôn dùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-du/209545/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.