Kha Tây Ninh: “…”
Sao trước đây cậu không phát hiện ra Nghiêm Tự lại không hiểu phong tình đến thế nhỉ? Bầu không khí tốt đẹp chỉ vì một câu nói của hắn mà bị phá hỏng hết cả, vốn chút kiều diễm còn đang phiêu đãng trong không khí giờ chả còn sót lại tí nào.
Nghiêm Tự vẫn bướng bỉnh nhìn chằm chằm cậu.
Kha Tây Ninh không còn lời nào để nói, liền đỡ trán bảo: “Em có mặc!”
Nét mặt của Nghiêm Tự bình tĩnh không gợn sóng, trong ánh mắt là tràn đầy chút lăn tăn của sự không tin tưởng.
Kha Tây Ninh thấy không gạt được hắn, chẳng thể làm gì khác hơn là đầu hàng, giọng nói cũng mềm đi mấy phần, mang theo chút làm nũng và xin tha: “Anh xem hôm nay em mặc thế nào này… Làm sao nhét thêm được cái quần giữ nhiệt chứ.”
Trong ấn tượng của Kha Tây Ninh từ trước tới nay về chuyện này, số lần cậu và Nghiêm Tự cùng nhau đi xem phim rất ít. Vẫn còn nhớ lần tới rạp chiếu phim trước đó, là từ lúc Kha Tây Ninh và Nghiêm Tự còn đang trong giai đoạn mập mờ, cậu tình cờ biết được một bộ phim bom tấn của Âu Mỹ mà Nghiêm Tự rất thích giờ được chiếu chính thức ở trong nước, không nói với ai cả mà lén lút đi mua hai vé xem phim, rồi đánh bạo kẹp một vé vào trong quyển kịch bản [Tiểu Lưu Ly] của hắn. Ngoại trừ vé xem phim, Kha Tây Ninh còn tự tay viết một tờ giấy, giữa những hàng chữ đều là sự ngượng ngùng, chỉ vì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-cong-khai-da-ly-hon/2454807/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.