‘Táo đỏ’ đồng âm với ‘sớm’ (*),táo đỏ và lạc thường được dùng để chúc mừng đôi vợ chồng mới tân hôn hạnh phúc viên mãn, sớm ngày có con nối dõi.
(*) Từ ‘táo’ trong ‘táo đỏ’ (红枣/hóngzǎo/) và từ ‘sớm’ (早/zǎo/) đồng âm.
Vu Thiến Văn cũng thấy hơi xấu hổ, cô gãi đầu nói: “Quê em toàn đóng gói vậy đấy, anh Tây Ninh đừng để ý.”
Kha Tây Ninh không giận, cũng không để bụng. Nhưng cậu là người đàn ông mãi mãi không thể có con, trông thấy quả táo đỏ với ngụ ý này, trong lòng khó tránh khỏi có chút lúng túng cùng ngập ngừng. Im lặng một lúc, cuối cùng cậu vẫn thản nhiên bóc lớp giấy gói.
“Bên nhà em hay có đám cưới lắm à?” Cậu vừa ăn vừa hỏi.
“Cũng không hẳn ạ.” Vu Thiến Văn nhìn Kha Tây Ninh đặt giấy gói qua một bên, cô bâng quơ đáp: “Dân trong thôn không nhiều, đều họ Vu. Khoảng năm trăm năm trước có lẽ là cùng một gia tộc, mỗi khi nhà nào có cưới xin cỗ bàn, cả thôn sẽ tới giúp đỡ, rất náo nhiệt.”
Kha Tây Ninh gật đầu tỏ ý đã hiểu: “Anh hiểu, quê anh cũng gần như thế, hàng xóm láng giềng thường xuyên qua lại giúp đỡ lẫn nhau. Tất niên hồi trước anh cũng thường nhận được sủi cảo dì hàng xóm nấu.”
Nói đến ăn Tết, Vu Thiến Văn lập tức nói: “Anh Tây Ninh định đón Tết thế nào, về quê thăm người thân…” Nói tới mấy chữ cuối cùng cô mới chợt nhớ ra ba Kha Tây Ninh mới qua đời không lâu, sợ chạm tới vết thương lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-cong-khai-da-ly-hon/2454795/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.