Chúng tôi về nhà chưa đầy tiếng đồng hồ thì chuông cửa reo. Tôi chạy ra mở cửa thì thấy một nhỏ mặc bộ đồ bơi.
“Xin chào,” nhỏ nói. “Tớ tên là Nancy Wheeler. Công ty địa ốc gửi thông báo về nhà cậu, nên tớ biết cậu tên là Margaret, học lớp Sáu, bằng tớ.”
Tôi đang thắc mắc xem nhỏ đó còn biết gì nữa.
“Nóng quá nhỉ!” nhỏ nói tiếp.
“Ừ,” tôi đồng ý. Nhỏ cao hơn tôi, mái tóc bồng bềnh, đúng kiểu mà tôi thích. Nhưng mũi thì lại hếch quá đến nỗi nhìn được cả lỗ mũi.
Nancy đứng tựa vào cánh cửa. “À, cậu có muốn sang nhà tớ chơi vòi nước không?”
“Tớ không biết. Phải xin phép đã.”
“OK, tớ đợi.”
Tôi thấy mẹ đang chui nửa người vào ngăn tủ bát dưới cùng. Mẹ đang sắp xếp xoong nồi trong ấy.
“Mẹ ơi. Có bạn rủ con sang chơi vòi nước. Được không hả mẹ?”
“Ừ đi đi, nếu con thích.”
“Con phải mặc đồ bơi,” tôi nói.
“Ôi trời, Margaret! Mẹ không tìm được đồ bơi của con trong đống hổ lốn này đâu.”
Tôi trở lại cửa trước, bảo với Nancy, “Tớ không tìm được đồ bơi đâu.”
“Tớ cho cậu mượn một bộ cũng được,” nhỏ nói.
“Đợi đã,” tôi vừa nói vừa chạy vào bếp. “Mẹ ơi, cậu ý bảo sẽ cho con mượn đồ bơi. Được không ạ?”
“Được,” mẹ lẩm bẩm từ bên trong tủ bát. Sau đó, mẹ chui ra, gạt tóc khỏi mặt rồi nói, “Con bảo cậu ấy tên là gì nhỉ?”
“À... Wheeler. Nancy Wheeler ạ.”
“OK, chơi vui vẻ nhé,”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-co-do-khong-la-con-margaret/2783529/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.