Cậu gọi người nào đó lại: "Giám đốc Đoạn."
Đoạn Trì đứng yên, quay đầu lại.
Cảnh Tây bước lên trước một bước, đối diện với hắn, ánh mắt dời xuống vạt áo trước ngực: "Gió đêm thổi hình như có hơi mát mẻ quá?"
Đoạn Trì: "..."
Cảnh Tây nói câu này xong đột nhiên nhớ đến gì đó, thần kinh ngay lập tức căng thẳng. Ở trong phòng tắm khi nãy quá gấp, cậu không kịp mặc qυầи ɭóŧ.
"Thôi không có chuyện gì đâu, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi. Anh không cần trả lời."
Đoạn Trì vừa rồi ôm ngang cậu lên cũng không cẩn thận đã nhìn thấy một chút, cũng hiểu rõ tình huống của cậu.
Khóe miệng hắn cong lên rất nhỏ, không hỏi lại có muốn quay trở về không, trực tiếp mang đối phương đến bãi đỗ xe.
Đêm nay toàn làm những chuyện... hết đấu khẩu, lại nhảy lầu, bây giờ còn lâm vào hoàn cảnh xấu hổ, tuy rằng hơi hỗn loạn nhưng nếu là trước khi giải bày thì không khí sẽ không tốt như thế này được.
Trên đời này, có tiền thì đại bộ phận vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết.
Cả hai ở trên đường mua quần áo cùng đồ lót, ăn mặc thật chỉnh tề cùng nhau đến viện nghiên cứu. Cảnh Tây theo hắn xuống xe, cân nhắc chốc lát rồi hổi: "Giám đốc Đoạn, hay là tôi vào gặp cháu trai anh luôn nhé?"
Đoạn Trì nhìn về phía cậu.
Cảnh Tây nói: "Anh xem hiện tại y học cũng chưa thể giải quyết vấn đề của tộc các anh, không biết sau này chúng ta sẽ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-bug-trong-he-liet-van/3516365/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.