Cảnh Tây nghe tiếng la hét oán thán của cậu em hơn năm phút, hài lòng ấn nút tắt.
Mẹ kế đứng bên cạnh đánh giá con trai một phen, xác thực là nó có đẹp lên thật, liền dặn lòng chịu đựng vượt qua cơn đau để được trùng tu lại nhan sắc. Cảnh Tây vẫn tiếp tục hẹn giờ năm phút cho mẹ kế.
Sau khi nhìn hai gương mặt đã được sửa soạn rời khỏi phòng, cậu hít hít mũi thở dài với cộng sự nhỏ: "Sinh hoạt gia đình ấm áp lại cứ thế kết thúc trong hôm nay, quả thực ta có chút tiếc nuối."
Hệ thống nhỏ: "..."
Ngài vừa nói cái gì "ấm áp" cơ?
9 giờ 30 phút sáng, khách khứa lục tục kéo đến.
Cảnh Tây đứng bên ngoài giúp đỡ tiếp đón một trận, sau đó chạy đến chỗ "bạn bè" chơi bời.
Khi Đoạn Trì đến, chỉ cần liếc mắt đã bắt được bóng dáng quen thuộc. Cậu mặc tây trang, cà vạt thiếu kiên nhẫn đã bị kéo xuống lỏng lẻo, khuy áo sơ mi cởi ra hai nút, cùng mọi người xung quanh uống rượu, vô cùng ra dáng của một kẻ ăn chơi. Nhân viên nghiên cứu cũng nhanh chóng nhìn thấy cậu. Thấy xung quanh cậu người xếp lớp lớp, không khỏi hít hà một hơi, sợ giám đốc Đoạn nổi bão to.
Cũng may chờ đợi thêm một lúc, vòng tay của giám đốc Đoạn không vang chuông báo hiệu.
Đoạn Trì bất động thanh sắc nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt khi thấy người nhà hai bên đều đến gần.
Giám đốc Ất cùng giám đốc Kim trên mặt cười như nở hoa, băng qua những ánh nhìn ngưỡng mộ của mọi người xung quanh đến trước mặt Đoạn Trì.
Đoạn Trì nhàn nhạt chúc mừng một tiếng, nhìn sang cô dâu, thấy cô có một khuôn mặt tinh xảo, miệng cười nhưng mắt không cười liền hiểu rõ cô đã nói chuyện cùng với người nào đó.
Hắn lại dời mắt sang Ất Tuấn: "Đây là chú rể à?"
Giám đốc Ất mỉm cười giới thiệu: "Đúng vậy, đây là con trai tôi, Ất Tuất, là sinh viên của đại học Cách Trách, sau khi tốt nghiệp sẽ tiếp nối vị trí của tôi." Đoạn Trì: "Đại học Cách Trách?"
Đây là một trong những trường đại học danh giá nhất của tinh cầu, Tiểu Tuấn có thể thi đậu vào đó khiến cho giám đốc Ất luôn cảm thấy kiêu ngạo vô cùng, lập tức cao hứng mà nói thêm một câu: "Con trai lớn của tôi cũng học ở Cách Trách."
Đoạn Trì: "..."
Nhân viên nghiên cứu: "..."
Bọn họ dẫn Đoạn Trì vào bên trong, trên mặt hắn luôn giữ một bộ dạng "phi lễ chớ lại gần".
Nhân viên nghiên cứu toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Hai bên không ký hiệp ước trước, viện nghiên cứu không thể đem tư liệu của Ất Chu tiết lộ cho Đoạn Trì. Anh vẫn luôn đi theo giám đốc Đoạn, biết được tư liệu hữu hạn, chỉ có anh đọc được, giám đốc Đoạn nhìn sơ qua cũng không hỏi thêm gì về người nọ. Cho nên bọn họ chỉ biết Ất Chu là sinh viên, nhưng không nghĩ đến lại là sinh viên của Cách Trách! Nếu anh ta nhớ không nhầm thì cháu trai cùng hai tiểu bối của giám đốc Đoạn đều là sinh viên ở đó nhỉ?
Chẳng may bọn họ ở trường lại đυ.ng phải Ất Chu, chẳng may máu của Ất Chu đối với bọn họ cũng có sức hấp dẫn, thì chẳng phải sự tình sẽ không thể khống chế hay sao!
Khách khứa xung quanh không biết vì sao anh ta rối rắm, cũng không biết ánh mắt anh ta nhìn bọn họ là vô tình hay hữu ý.
Ở chỗ đám "ăn chơi trác táng", khi cả bọn nhìn thấy Đoạn Trì thì đều khoa trương la làng.
"Đm Chu đại thiếu gia, gia đình cậu thế mà lại mời được giám đốc Đoạn luôn!"
"Cùng Kim gia liên hôn, lại mời được giám đốc Đoạn, gia đình ngươi chính thức thăng cấp rồi, về sau đừng quên bọn tôi nha."
Cảnh Tây cười mắng một câu: "Gia đình tôi phát đạt thì có can hệ gì tới tôi? Tôi cũng chẳng phải con rể của Kim gia."
Bọn họ nhớ đến quan hệ của cậu cùng em trai, cười cười ngắt lời, nhanh chóng thay đổi đề tài.
Cảnh Tây cùng bọn họ chơi đùa một chút, cuối cùng bị giám đốc Ất đen mặt lôi đi, bắt cậu chấn chỉnh lại cà vạt, tây trang để bắt đầu buổi lễ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]