Từ khi nào mà Quỳnh nghe lời anh ta hơn cả tôi??? Không phải Quỳnh ghét anh ta sao????
Tôi lớn giọng cọc cằn nói:
- Mày với Vĩ thân với nhau từ khi nào vậy hả?? - tôi đập bàn.
- Có đâu...
- Còn anh nữa? - tôi nhìn qua phía Vĩ.
- Tôi làm sao nào?
- Đừng có làm phiền tôi nữa!!!! - tôi cầm cặp lên rồi đứng dậy đi về luôn.
- Mày không tính về chung với tao à? - Quỳnh hỏi tôi.
- KHÔNG, MÀY TỰ VỀ ĐI.
- Bỏ thức ăn vậy không tốt đâu. - Vĩ gọi với theo.
- TÔI KHÔNG CẦN ANH QUAN TÂM.
Tôi đi một mạch ra chỗ hầm giữ xe.
Vừa định lên xe thì có ai đó kéo tôi lại.
Còn ai ngoài anh ta cơ chứ.
- Anh muốn cái gì nữa? - tôi quay đầu lại.
- Ngồi kế tôi thì làm sao? - Vĩ nhìn tôi hỏi.
- Ngồi kế anh tôi bị mắc ói, tôi trả lời vậy được rồi chứ?
- Tôi cũng đã mua một ly cà phê coi như lời xin lỗi cậu rồi còn gì? Sao cậu trẻ con vậy?
- Cốc cà phê của anh to như bánh xe bò vậy. Tôi trẻ con thì làm sao? Cảm thấy không ưng ý thì đừng có mà đến gần tôi.
- Cậu nói năng cái kiểu gì vậy? Tôi sáng giờ vẫn chưa gây sự với cậu. Tôi thậm chí đã chi tiền để mua cà phê cho cậu. Nói cho cậu hay, tôi chưa từng mua cà phê cho ai cả.
- Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-bao-gio-la-tinh-co/2878595/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.