Nghe những lời của Diệp Vân Triệt, Diệp Thánh Sinh cảm thấy trái tim mình đau nhói. Cô nhíu mày, dùng ánh mắt đau lòng nhìn anh, buồn bã nói: 
“Anh nhất định phải nói như vậy sao?” 
Đương nhiên cô biết mình đã không còn là vợ anh. Nhưng dù không còn là vợ chồng, cô vẫn muốn giúp đỡ anh bằng tất cả những gì mình có. 
Tại sao anh lại mù quáng như vậy. 
Mặt mũi có quan trọng như vậy không? 
Diệp Vân Triệt đứng cạnh giường, nhận ra bản thân đã quá đáng, anh mở miệng giải thích. 
"Anh chỉ nghĩ đàn ông lúc nào cũng không nên tiêu tiền của phụ nữ. Anh biết em vì lợi ích của anh nhưng anh không chấp nhận cách của em. Ngủ đi, anh đi làm." 
Bây giờ tình huống này anh ngủ không được yên, không bằng đến công ty. 
Anh xoay người muốn vào phòng thay quần áo. 
Diệp Thánh Sinh ngồi trên giường, trái tim lạnh đi. 
"Diệp Vân Triệt, anh thật sự muốn làm như vậy sao? Bây giờ là mấy giờ rồi, anh còn đến công ty." 
Cô cố gắng đè nén khó chịu trong lòng, nói với anh. 
"Nếu anh không nhận thẻ của em, em thu lại, nhưng lúc nào cần anh có thể tùy ý." 
Diệp Vân Triệt dừng bước. Đứng thẳng ở đó, lúc này, anh cảm thấy xấu hổ. 
Anh sẽ không phá sản, và anh sẽ không gục ngã. 
Anh là Diệp Vân Triệt. 
Quay đầu nhìn Diệp Thánh Sinh, Diệp Vân Triệt trầm giọng nói: 
"Anh hiện tại cũng ngủ không được, em đi ngủ đi, anh đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/3312984/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.