Đường Ninh cố nén cảm xúc trong lòng, nhìn Diệp Thánh Sinh.
“Thánh Sinh, đuổi anh ta ra ngoài.”
Diệp Thánh Sinh đi tới, ra hiệu cho trợ lý.
“Anh có thể đi. Tìm bác sĩ đi."
Trợ lý thấy không ai quan tâm đến sếp của mình, người trợ lý không còn cách nào khác đành quay người rời đi.
Diệp Thánh Sinh tiến lên đóng cửa lại, sau đó đi đến nhà ăn, đứng bên cạnh Đường Ninh, vỗ nhẹ để an ủi cô.
"Em cảm thấy chị có nên đi sao?"
Diệp Thánh Sinh cũng có chút không xác định.
"Chuyện này em cũng không biết, để cho chị quyết định."
Suy nghĩ một chút, Đường Ninh rốt cục thỏa hiệp.
Cô đứng dậy lấy áo khoác nói: “Vậy em chăm sóc Tiểu Bắc giúp chị, chị đi sẽ về ngay.”
Trước khi đi, cô nhìn con trai dặn dò:
“Tiểu Bắc, con ở lại đây với dì nhé, mẹ ra ngoài một lát."
Đường Tiểu Bắc có chút không vui.
"Mẹ còn đi thăm ông ấy?"
"Mẹ đi xem một chút."
Họ Cố chưa chết, cô ấy sẽ quay về.
Đường Tiểu Bắc có chút sợ mẹ sẽ bị bắt nạt, vì vậy vội vàng nói:
"Vậy con sẽ đi với mẹ."
"Con ở nhà chờ, mẹ sẽ về nhanh thôi."
Đường Tiểu Bắc không còn cách nào khác ngoài việc đồng ý.
Diệp Thánh Sinh đưa chị Ninh đến cửa, nhắc nhở chị ấy.
"Nếu chị cần gì thì gọi cho em."
"Ừm."
Đường Ninh lái xe thẳng đến bệnh viện.
Lúc đến nơi đã là tám giờ tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/3062192/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.