Hai tài xế đưa Diệp Vân Triệt đến bờ sông, chỉ vào tảng đá bên cạnh anh nói:
“Chúng tôi nhặt được điện thoại ở đây, hình như cô ấy cố ý đặt nó. Vị trí rất dễ thấy."
Diệp Vân Triệt nhìn dòng sông cuồn cuộn chảy trước mặt, thân hình cao lớn loạng choạng suýt nữa thì trượt chân.
“Sếp!”
Hai tài xế bên cạnh vội vàng đỡ lấy anh.
Diệp Vân Triệt tránh sự đụng chạm của họ, đôi mắt sâu thẳm trong nháy mắt đẫm lệ, cổ họng đau rát nghẹn ngào, lồng ngực ngột ngạt đến không thở nổi.
Vậy là cô ấy nhảy sông?
Cô ấy tự sát?
Cô ấy đã chết?
Diệp Vân Triệt không thể tin, cô gái của anh lưu lại anh mấy câu cuối cùng, lại cứ như vậy rời đi anh!
Không thể nào!
Cô ấy chắc đang đùa giỡn với anh.
Cô ấy nhất định trốn xung quanh, cô ấy phải trốn ở đâu đó.
Diệp Vân Triệt một lần nữa túm lấy hai người xung quanh, khàn giọng quát:
“Đi, gọi điện thoại, phái người đi tìm cô ấy, một trăm người không đủ, phái một ngàn, một vạn, tôi mặc kệ cái giá phải trả. Hãy giúp tôi tìm cô ấy.”
Hai tài xế vội vàng trả lời: “Vâng, chúng tôi sẽ tìm cô ấy ngay.”
Sau khi họ rời đi, Diệp Vân Triệt một mình bên bờ sông, ngơ ngác nhìn phía trước. Dòng sông nguy hiểm có khả năng quét sạch mọi thứ.
Nghĩ đến chiếc điện thoại trên tay và những lời cuối cùng mà cô gái để lại cho anh, anh thực sự khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643778/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.