Ly hôn?
Nghe được hai chữ này, trái tim Diệp Vân Triệt kịch liệt run rẩy.
Nhìn cô gái nhỏ ngồi ở trên giường, giọng nói của anh khàn khàn:
“Thánh Sinh, anh mặc kệ Thư Vũ nói với em thế nào, nhưng anh sẽ không ly hôn với em, nếu em không tin, anh có thể dùng thời gian để chứng minh.”
“Thời gian của tôi rất quý giá, tôi không muốn lãng phí cho anh.” Diệp Thánh Sinh trả lời một cách thờ ơ.
Vì Chúa đã giúp cô quên đi nỗi đau, nên lợi dụng lúc chưa có tình cảm gì với anh ta, dứt khoát chia tay.
“Thánh Sinh…” Diệp Vân Triệt mở miệng, muốn giải thích.
Nhưng Diệp Thánh Sinh lại nằm xuống giường, lạnh lùng nói: “Đi đi, tôi phải ngủ.”
Diệp Vân Triệt không còn cách nào khác ngoài rời đi trước.
Co mình dưới chăn, Diệp Thánh Sinh nhắm mắt, cố gắng nhớ lại mọi thứ về Diệp Vân Triệt.
Nghĩ lại đứa con mà cô đã có.
Nhưng cô không nhớ được.
Nghĩ đến lại cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung.
Nửa đêm, trằn trọc mãi, cuối cùng cô cũng gọi được số của Đường Vãn Quân.
Đường Vãn Quân đang quay một cảnh đêm.
Trợ lý đưa điện thoại cho anh: “Thầy Đường, anh có điện thoại.”
Đường Vãn Quân cầm lấy xem, thấy là cô gọi đến, anh do dự một chút rồi nhấn nút nghe máy.
Trong điện thoại, giọng nói của Diệp Thánh Sinh có chút khàn khàn: “Anh Quân.”
Nghe thấy giọng nói của cô, Đường Vãn Quân cảm thấy trái tim mình thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643724/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.