Đường Vãn Quân đứng dậy giúp Tiểu Bắc mặc quần áo, đưa cậu đi tắm rửa rồi cùng nhau xuống lầu.
Trong nhà bếp, Diệp Thánh Sinh đang loay hoay với các món ăn.
Khi Tiểu Bắc nhìn thấy cô, cậu bé cười rất vui vẻ gọi: “Dì Thánh Sinh.”
Diệp Thánh Sinh nhìn thấy đứa trẻ chạy về phía mình, cô quỳ một chân xuống, dang rộng vòng tay.
Đứa trẻ nhào vào trong lòng cô, không quên hôn lên má cô.
“Dì Thánh Sinh, chào buổi sáng.”
"Chào buổi sáng, Tiểu Bắc.”
Sờ sờ khuôn mặt non nớt của đứa trẻ, Diệp Thánh Sinh cảm thấy cậu thật đáng yêu.
Đường Vãn Quân mặc thường phục, mặt trời ló rạng, nhìn Diệp Thánh Sinh, anh uể oải nói:
“Chào buổi sáng, Thánh Sinh.”
“Chào buổi sáng.”
Thánh Sinh ra hiệu “Ngồi xuống ăn sáng đi.”
Đường Ninh múc canh vào bát, cô nói:
“Lát nữa chị về nhà lấy một số tài liệu, em và Thánh Sinh giúp chị chăm sóc Tiểu Bắc.”
Đường Vãn Quân hỏi: “Khi nào thì ly hôn?”
*Đợi cho đến khi anh ta giải quyết vấn đề của con gái, và cho thêm một tuần nữa."
Đứa trẻ tên Tiểu Thất đã chết, vì vậy việc buộc Cố Thành Lệ vào lúc này chắc chắn là vô ích.
Cô bằng lòng cho anh vài ngày, khi chuyện của đứa trẻ được giải quyết ổn thỏa và Cố Thành Lệ không trốn tránh, sau đó họ sẽ gặp nhau tại tòa án.
“Được, giao Tiểu Bắc cho chúng ta. Chị, nếu chị cần chị làm gì làm đi.” Đường Vãn Quân đáp.
Anh chủ yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643670/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.