Nghe vậy, Diệp Vân Triệt trong lòng vô cùng đau xót.
Anh mím môi, không nhịn được giơ tay nhéo mặt cô: “Sao em dám.”
Diệp Thánh Sinh trừng mắt nhìn anh.
“Anh chết rồi sao tôi không dám, anh còn có thể đội mồ dậy đánh tôi sao?"
Diệp Vân Triệt “…”
Đây là muốn chọc giận anh sao?
Ôm chặt cô trong lòng, anh thở dài: “Yên tâm đi, anh không thể chết, cho dù chết cũng phải ở bên nhau.”
“Tôi không muốn chết cùng anh.”
Khi xe đi ngang qua một nhà hàng lẩu nổi tiếng, Diệp Thánh Sinh đột nhiên nói:
“Hôm nay chúng ta ăn lẩu nhé. Nhà hàng lẩu đó rất nổi tiếng. Bạn học của tôi thường đến đó.”
Bên đường, người qua lại rất đông, rất ồn ào, anh nói:
“Em muốn ăn lẩu, về nhà để dì Trương làm. Trong cửa hàng không sạch sẽ, tất cả đều là dầu thải.”
Diệp Vân Triệt vẫn tiếp tục.
Diệp Thánh Sinh lạnh lùng lườm anh, cho rằng người đàn ông này cực kỳ nhàm chán.
Mọi thứ bên ngoài không sạch sẽ, nhưng nhà của anh ta sạch.
Diệp Vân Triệt giả vờ như không thấy cô tức giận, lấy điện thoại gọi cho dì Trương, bảo bà tối nay chuẩn bị lẩu.
Sau khi cúp điện thoại, anh nhắc nhở cô gái bên cạnh.
“Em luôn đến chỗ của Đường Ninh ăn tối, vậy tại sao không mời cô ấy đến ăn tối nay? Em phải đáp lại, đúng không?”
Nghe vậy, Diệp Thánh Sinh nhướng mày, đến gần Diệp Vân Triệt cười nói: “Sao không gọi Cố Thành Lệ tới?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643660/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.