Đối mặt với chất vấn của cô, Diệp Vân Triệt cảm thấy có lỗi.
Mặc dù anh không nhìn rõ nội dung tin nhắn nhưng anh biết chính Lâm Vị Vị đã gửi.
Không thể ngụy biện, anh nói: “Ngủ đi.”
Thấy anh sắp đi, Diệp Thánh Sinh vội vàng xuống giường ngăn anh lại, chặn cửa, ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, tức giận hét lên:
“Tối nay không được đi đâu cả. Nói tôi biết, tại sao anh lại xóa tin nhắn, người đó là ai? Anh đã phản bội tôi từ lâu rồi?"
Diệp Vân Triệt mím chặt môi, mặt không chút biểu cảm:
"Đừng nói lung tung, anh không phản bội em, tin nhắn liên quan đến bảo mật, cho nên anh không thể cho em biết, cũng đã muộn rồi, em nên nghỉ ngơi đi.
Anh đưa tay kéo cô đi.
Diệp Thánh Sinh không chịu nghe, kiên quyết đứng ở cửa.
“Anh biết đã muộn, vậy anh đi ra ngoài làm gì? Diệp Vân Triệt, nếu như anh không nói thật, đêm nay đi ra ngoài, vậy đừng trở về nữa.”
Cô không thể tin người đàn ông này thực sự phản bội cô.
Cô không tin đàn ông trên đời đều giống nhau, ăn bát nhìn nồi.
“Được, anh không đi ra ngoài, anh ở cùng em.”
Diệp Vân Triệt tắt điện thoại, xoay người trở lại trên giường.
Diệp Thánh Sinh đi theo, đứng trước mặt anh, hung dữ trừng mắt nhìn anh.
Nhưng anh không dám nhìn thẳng vào cô, trầm giọng nói: “Ngủ đi.”
“Anh cảm thấy bây giờ còn ngủ được sao?”
Diệp Vân Triệt ngước mắt nhìn cô, tận lực thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643619/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.