Diệp Vân Triệt quay đầu nhìn vào hầm rắn.
Dưới đống rắn, hình như… là một người?
Anh ngạc nhiên nhìn cô hỏi:
“Em đang làm gì vậy? Em lặn lội đến đây để xem cái này à?”
“Anh không thấy nó đẹp sao?”
Diệp Vân Triệt sắc mặt trầm xuống.
“Cái này có gì thú vị, bên trong có người chết sao?”
Máu me kinh khủng, cô gái này thích xem sao? Anh không thể hiểu được.
Diệp Thánh Sinh lại cười, nói: “Người chết có gì thú vị, nhắm mắt lại, em cho anh một bất ngờ.”
Diệp Vân Triệt vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô.
Diệp Thánh Sinh phớt lờ anh, giơ tay lên, vệ sĩ bên cạnh lập tức dùng đồ vật dụ rắn đi vào chỗ tối.
Sau đó đánh thức Thư Vũ đang hôn mê. Thần kinh bị kích thích, Thư Vũ chậm rãi tỉnh lại, nhưng bóng tối cùng sợ hãi bao trùm lấy cô ta, khiến cô ta điên cuồng hét lên:
“Đừng, đừng làm như vậy với tôi, thả tôi ra, thả tôk ra…”
Thư Vũ nằm trên mặt đất, mái tóc rối bù, không thể nhìn rõ cô ta trông như thế nào.
Diệp Thánh Sinh yêu cầu bật đèn.
Sau khi nhìn thấy ánh sáng chói lọi, Thư Vũ ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa vặn nhìn thấy bóng dáng Diệp Thánh Sinh bên ngoài bức tường thủy tinh.
Và… Diệp Vân Triệt.
Thư Vũ đứng dậy lao về phía Diệp Vân Triệt, nằm trên bức tường thủy tinh, khóc lóc với anh.
“A Triệt, A Triệt cứu em với. Diệp Thánh Sinh bị điên rồi, cô ta muốn tra tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643602/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.