Diệp Thánh Sinh cứ ba bước lại quay đầu, nhìn Diệp Vân Triệt đang quỳ ở đó, hai mắt đỏ hoe, hai chân chảy máu đầm đìa. 
Trái tim cô đau. 
Hóa ra sau bốn năm, cô vẫn cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy anh bị tổn thương. 
Cô rất muốn đi qua giúp anh cầm máu, cô rất muốn nói cho anh biết, Liên Liên là con của anh. 
Nhưng… 
Cô không thể quên những gì anh đã làm bốn năm trước. 
Và những gì anh làm khi họ gặp lại. 
Anh nói yêu cô rất nhiều, tại sao lại muốn làm tổn thương cô hết lần này đến lần khác. 
Cô không muốn tha thứ cho anh. 
Diệp Thánh Sinh kiên quyết đi theo Mộ Dung Kỳ lên thuyền. 
Diệp Vân Triệt bị bắn vào chân, đau không chịu nổi. 
Anh muốn đứng dậy ôm lấy cô, nhưng anh không thể. 
Anh nằm trên mặt đất, nhìn Mộ Dung Kỳ mang cô đi. 
Anh đau lòng hét lên: “Trở về đi, Thánh Sinh, đừng đi nữa, Diệp Thánh Sinh…” 
Dù có hét khàn cả giọng, Diệp Thánh Sinh vẫn không quay đầu lại lên tàu, dần dần biến mất trước mắt Diệp Vân Triệt. 
Các vệ sĩ chưa nhận được lệnh của ông chủ đã không dám hành động. 
Mãi đến khi nhìn thấy anh sắp ngất, họ mới đưa anh vào phòng y tế. 
Trên tàu, Diệp Thánh Sinh đứng trên boong, nhìn chằm chằm về hướng hòn đảo. 
Tâm trí cô chỉ toàn là hình ảnh Diệp Vân Triệt quỳ trên mặt đất máu chảy đầm đìa. 
Liệu anh ấy có chết không? 
Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643556/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.