“Cố Thành Lệ.”
Anh còn chưa nói xong, Diệp Vân Triệt đã ngắt lời anh, lạnh giọng cảnh cáo.
“Câm miệng, em đã nói với anh cái gì?”
Anh bảo anh ấy giữ bí mật, nhưng vừa chạm vào Đường Ninh, liền không kiềm chế được cái miệng.
Anh có coi Diệp Vân Triệt là em trai không? Ngay cả yêu cầu nhỏ này cũng không thể thực hiện được
Cố Thành Lệ nhìn Diệp Vân Triệt, thấy anh đang muốn ngăn cản mình, đành phải lựa chọn im lặng.
"Hai người đang làm cái gì?"
Đường Ninh nhìn Cố Thành Lệ, hỏi đến cùng: "Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?"
"Chuyện này không liên quan đến cô."
Diệp Vân Triệt quay sang ngăn Đường Ninh.
"Cô tới đây là để làm gì? Đòi công lý? Nếu cô không còn việc gì khác thì đi đi."
Anh không muốn Thánh Sinh thương hại anh
Nhưng Đường Ninh vẫn không đi, hoàn toàn không để ý đến Diệp Vân Triệt, nhìn Cố Thành Lệ hỏi:
"Trả lời tôi đi, hai người đang che giấu điều gì? Diệp Vân Triệt đã mắc bệnh gì sao? Đừng nới với tôi anh ta mắc bệnh nan y, cho nên mới đẩy Thánh Sinh đi."
"Chuyện này không liên quan đến cô."
Cố Thành Lệ còn chưa kịp nói thêm lời nào, thái độ Diệp Vân Triệt đã lạnh xuống.
“Đi đi, không được ở trước mặt Thánh Sinh nói bậy.”
Đường Ninh có chút tức giận, muốn phản bác.
Cố Thành Lệ đột nhiên thú nhận:
"A Triệt bị suy tim, có lẽ chỉ còn hai năm, cũng có thể... là một năm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643479/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.