Đời này, em không được phép ở bên Diệp Vân Triệt nữa...
Diệp Vân Triệt ở cửa, bưng đồ ăn trên tay, anh nghe từng lời Mộ Dung Kỳ nói.
Anh đứng đó một lúc lâu.
Mà bên cạnh giường bệnh, Diệp Thánh Sinh cũng vô cùng kinh ngạc.
Cô nhìn Mộ Dung Kỳ do dự.
Mộ Dung Kỳ cũng nhìn cô, khó khăn nói:
“Em có vẻ không muốn?”
Diệp Thánh Sinh vội vàng lắc đầu.
“Không.”
“Vậy thề với anh, cả đời này không được ở cùng Diệp Vân Triệt."
” "..."
Không ở với Diệp Vân Triệt?
Nếu là quá khứ, cô có thể đồng ý.
Nhưng...
Nhưng bây giờ Diệp Vân Triệt, anh bị bệnh.
Anh là người đàn ông duy nhất cô yêu trong đời và là ba của con gái cô.
Cô không thể đẩy Diệp Vân Triệt ra vào lúc này.
Nhưng nếu cô không đồng ý, Mộ Dung Kỳ không khoẻ thì phải làm sao đây?
“Tai sao em lại do dự?”
Mộ Dung Kỳ có chút tức giận hỏi.
Khi bình tĩnh, Diệp Thánh Sinh kiên quyết nói:
"Được, em thề, đời này em sẽ không bao giờ dây dưa với Diệp Vân Triệt nữa."
Cô chịu đựng cơn đau ở ngực, giơ tay ấn nút gọi, cố ý đổi chủ đề.
“Anh nằm xuống đi, em gọi bác sĩ đến đây xem anh thế nào.”
Mộ Dung Kỳ nhướng mày, chớp chớp mắt, lẳng lặng nằm ở chỗ đó.
Thánh Sinh là em gái của anh.
Anh sẽ không cho phép cô ở bên Diệp Vân Triệt nữa.
Diệp Vân Triệt bản chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643474/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.