Đi xa? 
Người này bệnh nặng khó chữa, sao lại không để ý đến bạn thân, suốt ngày chạy ra ngoài. 
Diệp Thánh Sinh không vui hỏi: 
"Anh định đi đâu? Còn có gì quan trọng hơn việc điều trị sao?" 
Nếu việc anh muốn không thể thuyết phục cô, thì cô không cho phép anh đi. 
Diệp Vân Triệt ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt tràn đầy ôn nhu, không chút che giấu nói thật: 
"Lên núi tìm người có thể chữa trị vết thương ở chân của Mộ Dung Kỳ." 
Cấp dưới gọi về, nói đối phương thần bí khó lường, không muốn gặp người ngoài, huống chi cùng bọn họ đến thành phố A. 
Diệp Vân Triệt cho rằng cầu xin người khác, nhất định phải thành tâm. 
Cấp dưới không mời được thì anh tự mời. 
Diệp Thánh Sinh không hiểu hỏi: 
"Có ai tốt hơn bác sĩ trong bệnh viện sao? Anh có quyền, chỉ cần cử người đến, tại sao phải tự mình đến đó?" 
Nguyên nhân chính là anh đang ốm, cô lo lắng anh ra ngoài một mình. 
Nếu anh khỏe mạnh, cô tự nhiên không phải lo lắng. 
“Anh nghe Cố Thành Lệ nói, đối phương rất thần bí, không muốn gặp người ngoài.” 
Diệp Vân Triệt đặt bát đũa xuống, sau đó nắm lấy tay Diệp Thánh Sinh, dỗ dành cô: 
“Đừng lo lắng, anh sẽ gọi cho em, sau khi mời được người, anh sẽ nhanh chóng quay về, được không?" 
Diệp Thánh Sinh vẫn có chút không vui. 
“Anh đi rồi, Liên Liên làm loạn thì phải làm sao đây?” 
Con gái không thể sống thiếu anh. 
Bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xin-ky-don/2643470/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.