Thôi thì số phận đã như vậy, dù sao cũng chỉ là nhân vật phụ lót đường đi cho nhân vật chính, hôm nay Kiệt quyết làm liều!
Cậu vắt chéo chân, cười nhếch mép, đưa tay vuốt ngược mái tóc của mình. Chà, phải nói cũng không tệ, trông cũng ra dáng tổng tài đó, tổng tài nghèo! Cậu nói:
“Ngân không thuộc về đằng này thì không được là của ai khác!”
Không biết số phận nhân vật phụ lót đường cho nhân vật chính này sẽ đi về đâu đây!
Hắn đặt cô xuống ghế sopha, còn mình thì đứng dậy đi về phía Kiệt. Kết quả thì chắc hẳn mọi người cũng biết rồi đấy, hầu như chương nào kết quả chẳng vậy... Số má rõ thảm!
Này thì hùng hổ tuyên bố cho đã mồm...
[...]
Trời về chiều có gió nhẹ và một chút nắng, dưới gốc cây có một đôi nam nữ, người con trai không nhìn rõ thấy mặt bởi đang cúi xuống, mái tóc che mất đi nửa khuôn mặt, người ta chỉ còn thấy mỗi khóe miệng đang cười, một nụ cười rất đẹp với người con gái trong lòng.
Người con gái ngại ngùng, lén nhìn người con trai rồi lại ngại ngùng quay đi.
“Ngân, nhóc có biết không...”
Hắn ôm vào lòng, ghé sát tai cô hỏi. A, sao giọng của chú lại dịu dàng đến thế... Cảm giác như rót mật vào tai vậy...
“Biết gì ạ?”
Ngân tự nhận rằng trng khoảnh khắc này, trong lòng có một ngọn lửa đang nhen nhóm những tia hi vọng. Ơ kìa, cô đang hy vọng và mong chờ cái gì thế hả? Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-xau-xa-biet-tha-thinh/2731987/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.