40.
Ta bèn trấn an Mộ Hòa. Suy đi nghĩ lại, ta vẫn nên đến thăm dò thái độ hoàng đế. Dù có chuyện gì đi nữa, chỉ cần ngài không nghi ngờ, vậy thì chúng ta cũng không cần phải lo lắng.
Ngày ngày, từ sáng đến tối, hầu như ngài đều ở Dưỡng Tâm điện. Ta cho người chuẩn bị ít điểm tâm, dù gì cũng không thể đi không. Cùng lúc ấy, Dao Dao lại dẫn Xấu Xí đến chỗ ta.
Biết chuyện ta sắp đến gặp hoàng đế, Dao Dao bỗng hoảng cả lên: "Mẫu hậu, người…"
Ta gõ nhẹ vào trán con bé: "Còn bé tẹo teo! Ai bảo con làm chủ chuyện này?"
"Bọn họ toàn nói xỏ nói xiên, con không muốn mẫu hậu phiền lòng."
"Vậy con cũng phải nói với mẫu hậu chứ, con mới mấy tuổi đầu?"
"Con đã lớn rồi."
41.
Đây là lần đầu tiên ta chủ động đến Dưỡng Tâm điện, may vừa đến đã gặp được hoàng đế. Ta còn chưa hỏi han, ngài đã nói thẳng: "Có chuyện gì nàng cứ nói."
Ta cũng chỉ dám đánh tiếng xem chuyện thiên hạ đang bàn tán xôn xao thật giả thế nào, hoàng đế chỉ nói: "Một đám tiểu nhân đàm tiếu mà thôi, không lẽ Ninh Quốc phủ lại không biết đâu là con mình?"
Mặc dù có vẻ hoang đường, nhưng lại đúng là sự thật. Ta cũng gật đầu phụ họa. Ngài bất chợt buông bút, đi đến trước mặt ta: "Hoàng hậu, nàng nói thật với ta, rốt cuộc nàng có phải là con gái phủ Ninh Quốc không?"
"Bệ hạ có ý gì?"
"Trẫm thấy hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tuyet/2556264/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.