Trang viên của Cổ lão thái gia cách huyện thành có chút xa, cho nên cảm giác có chút hoang vắng, tự nhiên nhiều u sắc thái thanh u. Nơi này thanh khâu lâm viên xây liền vách núi bờ sông, vào ban ngày xanh um tươi tốt, rực rỡ xinh đẹp, mà lúc này đã là đêm khuya, sao trời chiếu rọi trên người hai người già trẻ ở sân phơi, nhàn nhạt phủ lên một tầng vầng sáng màu bạc, loại thanh mỵ thiên nhiên này, lại làm cho hai người hằng ngày yêu thích sa vào suy nghĩ cô độc càng cảm thấy thú vị dạt dào.
Dịch Thiên Hành bưng bình trà trên khay gỗ hồng, tay trái nhẹ nhàng đặt lên trên cổ tay phải, kính cẩn rót đầy chén trà cho Cổ lão thái gia, hỏi: "Bức họa lúc trước, dường như lão nhân gia có chút quý trọng, tội gì mà đem phá hủy?"
Cổ lão thái gia khẽ mỉm cười, dùng hai ngón tay nâng chén trà nhỏ vô cùng nhã trí, gạt mấy cái, đưa tới miệng uống một ngụm, đợi hương trà thấm xuống, mới nói: "Ngươi có biết bức tranh này vẽ cảnh gì không?"
"Là Minh triều Kinh Sư Cực Lạc tự."
Cổ lão thái gia đuôi lông mày khẽ động, tán thán nói: "Kim cương bất hoại, lại còn có vài phần trí tuệ của Văn Thù Bồ tát."
"Đừng nói bừa bãi." Dịch Thiên Hành song chưởng hợp thập hướng phương tây bái xuống, hắn vốn không tin thần phật, nhưng hôm nay bị Cổ lão thái gia tẩy não một phen, cũng có chút sợ hãi.
"Kinh Sư tự ở trong năm Thiên Khải đã bị hoả hoạn đốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tuoc-ky/2355768/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.