Thiếu gia... Không, sai rồi sai rồi... Thiên Hành... Không, Thiên Hành thiếu gia, mồ hôi..." Viên Dã vẫn đi theo xa xa thấy đã gọi điện thoại xong, cẩn thận đi lên, nhưng nhìn thấy nụ cười yêu dị bên khóe môi hắn, không khỏi bị dọa cho sợ đến trong lòng nhảy loạn, một cái xưng hô nửa ngày cũng không lưu loát.
Dịch Thiên Hành nào đâu biết rằng vị trung niên nhân này nhìn thấy mình có chút sợ hãi, còn suy nghĩ, một nhân vật như vậy, lại có thể trông coi việc làm ăn của Cổ gia ở tỉnh thành ư?
"Thiếu gia, đám thủ hạ còn đang trong làng du lịch, chờ cùng ngài gặp mặt." Viên Dã cẩn thận nói.
Dịch Thiên Hành thấy hắn cuối cùng không đổi được cách gọi, cũng không có cách nào, nhướng lông mày, nói: "Làng du lịch ở nơi đâu?"
"Ở trên đường phi trường, đại khái một canh giờ."
"Ta không đi." Hắn nhìn trung niên nhân vẻ mặt lộ ra bất đắc dĩ, nói: "Ngươi cũng không thể để ta ngày mai đi học mà đêm nay không ngủ chứ? Có câu ngươi phải nhớ cho kỹ, ở trường học, ta chính là một học sinh." Dịch Thiên Hành vẫn còn có chút lo lắng cho mình.
Viên Dã luôn miệng đồng ý, lại hỏi lúc nào gặp mặt, nói dù sao cũng cần mời thiếu gia đi thị sát nghiệp vụ công ty một chút.
Dịch Thiên Hành suy nghĩ một chút, nói: "Tối mai cùng mọi người ăn bữa cơm, tụ hội một chút, bất quá trước xế chiều ngươi điều xe, đưa ta đi một địa phương." Hắn ở tỉnh thành chưa quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tuoc-ky/2355754/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.