(Trích “Điều phong lộng nguyệt”: Một đêm bí mật của Đế vương)
Khói bếp lượn lờ, ánh chiều vàng rực pha sắc tím như một dải lụa đỏ mỹ lệ vắt phía cuối chân trời.
Lộc cộc lộc cộc ——
Tiếng vó ngựa càng ngày càng gần.
Hai người cưỡi ngựa đi tới gần cổng thành cao rộng thì dần dần chậm lại.
Hai nam nhân đi tới đây, một người cao lớn anh tuấn với tấm lưng vững chãi, một người thanh dật phóng khoáng, tràn ngập khí chất tôn quý làm người ta không dám mạo phạm, khiến người ta lóa mắt.
Vừa xuống ngựa, Thương Nặc liền bước tới bên cạnh nam nhân đồng hành với mình, khoác áo choàng lụa đen đã chuẩn bị từ lâu lên người y. Thuần thục buộc dây thắt cổ áo xong, hắn khẽ mỉm cười nói nhỏ, “Đừng để cho kẻ khác nhìn thấy mặt ngươi, Thái Thượng Hoàng.”
Nghe thấy lời nói tràn đầy thâm ý này, Tranh Nhi không khỏi nở nụ cười.
Tên ngốc này lại lo lắng đâu đâu.
Sợ ta trở lại chốn đô thành này sẽ không dứt bỏ được?
Sợ ta sau khi trở lại hoàng cung sẽ lần nữa biến thành chim hoàng yến cam tâm chịu cảnh tù đày?
A, hắn cho rằng ta vẫn còn là Tranh Nhi của năm năm trước sao?
Vẫn còn là Thiên triều Hoàng đế trong lòng chỉ biết đến có thiên hạ, mỗi ngày đều bận rộn xử lý chính sự, bỏ mặc hắn ở một bên?
Không phải.
Năm năm qua ngày nào cũng tự do tự tại đã thay đổi vị Hoàng đế trước kia. Xuất cung rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tu/3254283/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.