Nhật Minh và Hạ Du đã thôi không cãi nhau nữa và cũng thay đồ xong hết rồi.
Cả hai ngồi im trên giường và không nói tiếng nào.
Mãi một lúc sau Nhật Minh cũng lên tiếng trước.
“Tại sao em lại bị hạ dược?”
“Em không biết”
“Hôm qua em đã tiếp xúc với những ai và đã uống cái gì?”
Cô nhíu mài nhớ lại mọi chuyện xảy ra hôm qua, cô nhớ hôm qua ngoại trừ gặp Hạo Nhiên rồi vào nhà vệ sinh gặp chị sau đó nữa là gặp An Nhã thì cô không có gặp ai nữa.
Phải rồi hôm qua cô có uống ly rượu mà An Nhã đưa, vậy tức là người hại cô là cô ta, cô và cô ta không quen biết cớ sao cô ta lại muốn hại cô nhỉ?
Nhật Minh thấy cô im lặng xong lại nhíu mài không biết cô suy nghĩ bèn khẽ hỏi:
“Em sao vậy? Nhớ ra gì rồi sao?”
Cô gật nhẹ đầu sau đó quay qua nhìn anh nói:
“Hôm qua có một cô gái tên là An Nhã có đi lại làm quen với em và mời em một ly rượu”
“Vậy em có uống không?”
Cô gật đầu.
Anh bỗng nhíu chặt mài lại ánh mắt tức giận nhìn cô.
“Người không quen mời em uống rượu em cũng uống? Nếu như hôm qua anh không đi tìm em, em có biết hậu quả nó khủng khiếp như thế nào không hả?”
“…”
Bị anh mắng cô chỉ biết cúi đầu im lặng mà không dám nói chữ nào. Anh nói đúng, cô quá ngây thơ rồi, đây là buổi tiệc toàn những doanh nhân làm ăn nổi tiếng trên thương trường mà muốn đứng vững trên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tro-thanh-chong/1813234/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.