Người đàn ông nọ tự xưng là Nguyễn Tuấn, anh hiện đang điều hành công việc kinh doanh tư nhân cho gia đình. Là một thanh niên đẹp mã lại lịch thiệp, Nguyễn Tuấn ngỏ ý mời Thục Quyên và sư cả San Ya về nhà mình để tìm hiểu thêm về bức tranh có lưu giữ hình ảnh rất đỗi giống với Thục Quyên.
Gọi là nhà, nhưng theo Thục Quyên thấy thì đây chính là một căn biệt thự ven sông, diện tích rộng rãi thoáng đãng, kiến trúc pha lẫn Đông Tây độc đáo, quả nhiên gia chủ có gu thẩm mỹ đáng ngưỡng mộ. Vừa vào bên trong phòng khách, lọt vào đuôi mắt cô là bức tranh sơn dầu nọ, với gam màu tuy đã phủ bụi thời gian nhưng nhìn chung vẫn dễ dàng nhận diện.
Trong tranh, Trịnh Thục Đoan ngồi bên cạnh Lê Mộng Thủy trên sa-lon, đứng đằng sau là Trịnh Kiến Trạch và một người trông rất giống Nguyễn Tuấn mà anh giới thiệu đó là ông sơ của mình, Nguyễn Ba.
Nguyễn Tuấn ngẩn ngơ nhìn cô gái đứng cạnh bên mình, trông cứ như một khuôn đúc tạc từ người trong tranh vẽ. Không đợi Thục Quyên mở lời hỏi, Nguyễn Tuấn đã chủ động kể ra.
- Tranh này là do ông sơ của tôi mướn hoạ sĩ vẽ làm kỷ niệm, theo như tôi được biết qua những lời kể của ông bà thì ông sơ và ông Trịnh kia có mối giao hảo thâm tình lắm! Có vài lời đồn rằng, họ Nguyễn này lắm tiền nhiều bạc cũng nhờ...ông sơ cùng ông Trịnh kia thực hiện nghi lễ Thần Giữ Của. Nhưng chẳng ai có thể kiểm chứng thực hư.
Thục Quyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2283026/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.