Sáng sớm tinh mơ, khi mặt trời còn chưa kịp ló dạng thì Diệu Khanh đã cất từng bước dài đi qua làn sương lạnh để đến biệt phủ của lão Tề.
Nói vài câu xã giao và đề cập tới mục đích chính xong thì cả hai lại ngồi xe kéo qua phủ quan Tây, chỗ ngài Will.
Đáng lẽ ông quan người da trắng tên Will này sẽ chẳng bao giờ hào hiệp tiếp chuyện những kẻ không mời mà tới, có điều hắn đã thay đổi hoàn toàn quyết định khi nghe đến cái danh Diệu Khanh-cô kép chính của gánh Đồng Nữ Bang đang ở trước cổng chờ.
Lật đật, gã sửa soạn lại tóc tai cổ áo rồi nhanh chân vội bước ra ngoài gặp gỡ người mình đem lòng hứng thú. Nhưng khi vừa vén màn bước ra thì toàn bộ xúc cảm dành cho Diệu Khanh của gã đã giảm đi hơn phân nửa.
Bấy giờ, Diệu Khanh tóc 乃úi cao sau gáy, mặc bộ áo dài màu ngọc bích có đường chích rất khéo ở eo, tà ngắn tới chừng đầu gối, tôn lên vóc dáng cao ráo dong dỏng của cô, đáng lẽ rất đẹp, tuy không sánh bằng Lê Mộng Thủy nhưng cũng đủ khiến người xung quanh bồi hồi.
Có điều, ngoại trừ ông Will này.
Gã không giấu nổi sự thất vọng, lười nhác lê chân qua ghế ngồi rồi lại nhàn nhạt cất giọng, thứ khẩu âm lơ lớ lưng lửng nửa Tây nửa ta.
- Cô gái trẻ, cô đến đây tìm tôi có việc gì? Nếu không là việc quan trọng thiết yếu, tôi e rằng phải trừng phạt cô vì tội dám vô cớ làm phiền chánh quyền đấy!
Gằn từng câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-trinh/2282974/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.