Được vài chén rượu Hoàng Thanh Huyền bắt đầu mạnh miệng, “ Mẹ kiếp, con điên! Mày có biết là tao vừa thất tình không.” 
“ Không phải ai bảo ai không thích ai đó đang suy nghĩ có nên chia tay không. Không phải vừa hay sao.” 
“ Tao bị cắm sừng đấy, nhục chết tao rồi.” 
Thùy Chi tiếp lời, “ Ừm...thì có hơi hơi nhục thật. Nhưng mà thà nhục một lần còn hơn nhục cả đời nhé. Tao thấy thằng khốn kia cũng chẳng yêu mày đâu nó vì tiền nhà mày đấy. Mày cứ ở quán bar đi hè hè tao đã chuẩn bị cho mày một món quà...à thôi nhá, anh trai mày đến rồi.” 
Chưa đợi cô đáp lại Thùy Chi đã cúp máy, cô úp điện thoại xuống bắt đầu tiếp tục uống rượi. Cảm xúc trong cô chỉ có duy nhất là cay cú, dù cô không yêu La Đức Hải nhưng ít nhất cô cũng đã cho hắn ta mặt mũi, sau khi làm ăn có chỗ đứng trong xã hội hắn vẫn là cắn sau lưng cô. 
“ Lũ đàn ông khốn kiếp.” 
“ Khốn kiếp...” 
Trước khi say đến mức như hiện tại cô đã đặt cho mình một phòng ngủ ở đây. Trước đây cô và Thuỳ Chi đã đến đây nhiều lần có một căn phòng đã quen thuộc sau mỗi lần ăn chơi tới bến của hai người. Hoàng Thanh Huyền theo trí nhớ đi về căn phòng ấy, cô không ngờ được căn phong đó không phải là của cô mà đã được người khác thuê. 
Vừa lê thân xác mệt mỏi vào cửa, cô đã cảm thấy có sức nặng đè lên người mình, “ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tinh-mong-manh/2866235/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.