Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới hôm nào mới về đây mà giờ đã hơn một tháng trôi qua. Mối quan hệ giữa Hoàng Thanh Huyền không mặn không nhạt vẫn thường xảy ra cãi cọ nhưng vì có Lương Văn Trung ở giữa làm miếng xốp giảm hoà nên chưa từng xảy ra mâu thuẫn nào lớn cho đến ngày hôm này. 
Hôm nay là cuối tuần, mẹ chồng và Lương Văn Trung đều đã ra ngoài. Hoàng Thanh Huyền nằm ở nhà hết xem phim lại ăn uống từ sáng đến chiều. Nghĩ lại từ khi về đây cô cũng chưa có tổng vệ sinh nhà cửa, vì vậy mà cô bắt đầu dọn dẹp đồ đạc, trong quá trình quét dọn cô nhìn thấy một đôi giày quân đội đã sờn vải được đặt ở một góc trong tủ, lúc ấy cô không có suy nghĩ được gì sâu rộng, sau khi thu dọn hết cô cho vào một cái bao rồi lôi ra vườn để đốt. 
Sau đó cô quay lại bắt đầu lạu dọn nhà cửa, đang lau thì cô thấy bà Nụ đi về. 
Thấy cô con dâu mình mình biết dọn dẹp nhà cửa bà còn thấy khá hài lòng nhưng khi nhìn sang cánh cửa tủ đang toang hoang kia trái tim bà như chết lặng. Bà vội vàng lên tiếng, “ Đôi giày trong tủ kia đâu.” 
“ Dạ con đem đi đốt rồi ạ, tại con thấy cũng cũ rồi ạ.” Thấy thái độ của bà cô ngơ ngác đáp lại. 
“ Đốt ở đâu?” 
“ Sau vườn ạ.” 
Vừa nghe xong cô trả lời bà đã lao ra ngoài vườn thấy vậy Hoàng Thanh Huyền cũng vội vàng chạy theo. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tinh-mong-manh/2866205/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.