Hoàng Thanh Huyền không hề biết là không phải người ta đến sớm để gặp cô, nếu biết có lẽ cô còn ngủ thêm hai tiếng nữa. 
Cô chạy ù đi đánh răng rửa mặt rồi thay quần áo chỉ trong 15 phút. Xong việc cô cầm theo chiếc túi xách trên bàn chạy xuống dưới nhà. 
“ Mẹ, Chi đi đâu rồi.” 
Mẹ cô đang nấu ăn ở trong bếp cũng ngó đâu ra, “ Con xem con bé đâu, mẹ vừa thấy ngồi ngoài đó mà.” 
Cô đi vào nhà vệ sinh cũng tìm không thấy cô ấy, nghĩ chắc con bé này lại ra vườn ăn trộm quả cây ổi yêu quý của cô rồi, cô chạy ra ngoài vườn kêu lên, “ Thùy Chi không được trộm ổi của tao, có mấy quả để anh Trung...” 
Hoàng Nhật:“...” 
Thùy Chi: “...” 
Hoàng Thanh Huyền: “...” 
Cô vội vàng quay đầu lại chạy một mạch vào nhà còn kèm theo câu, “ Hai người cứ tiếp tục đi, em cái gì cũng nhìn thấy hết...à không phải cái gì em cũng không nhìn thấy.” Hình ảnh cô vừa thấy là dưới cây ổi yêu quý của cô có hai con người đang hôn nhau thắm thiết, tay của anh hai cô đặt lên eo bạn thân của cô. 
Nghe được tiếng hét của Hoàng Thanh Huyền, Thùy Chi vội vàng đẩy Hoàng Nhật ra, mặt cô đỏ bừng bừng ức đến nghẹn họng mà không thể nói ra, nhìn mồm cô chu lên như một con cá nóc Hoàng Nhật không nhịn được bật cười. 
Nhìn khuôn mặt ngứa đòn này cô không nhịn được vừa đánh vừa đạp anh, “ Anh cười cái gì, em gái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tinh-mong-manh/2866190/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.