Vũ Dương Nguyệt Dạ mở mắt ngồi dậy. Cứ đúng 6h là cô thức không cần đồng hồ.
Cô sờ soạng bên cạnh theo thói quen. Lạnh lẽo. Xem ra hắn đã rời giường từ lâu.
'Hắn' ở đây là Bạch Hoàng Thiên, chồng của cô. Dạo này hắn có vẻ bận rộn, về nhà rất khuya, tầm 9, 10 giờ mới thấy mặt.
Hai vợ chồng làm cùng nơi mà cả tháng mới gặp nhau vài lần (không kể ởnhà). Cũng phải thôi, hắn rất ít lộ mặt, toàn ngồi bù đầu trong vănphòng. Tuy rằng không lạnh lùng xa cách như nhiều người đồn đại nhưngquả thật, nếu không phải là nhân viên cấp cao như mấy Tổng giám đốc thìviệc gặp mặt Bạch Hoàng Thiên là điều không có khả năng. Hầu như mệnhlệnh của hắn đều được thư kí Mai Anh Viễn và Hà Trọng Quân - Phó Chủ tịch - truyền đạt lại với nhân viên.
Đang mải nghĩ, Vũ Dương Nguyệt Dạ bị tiếng chuông điện thoại làm giậtmình. Cô không có thói quen đề phòng khi ở nhà, bởi toàn bộ khuôn viêncăn biệt thự là một khối vũ khí khổng lồ.
Mở máy lên, hắng giọng nhẹ, cô lấy lại thứ tiếng lạnh băng và khuôn mặt điềm tĩnh:
- Alo? Tôi là Vũ Dương Nguyệt Dạ.
- Thủ lĩnh... - Đầu máy bên kia hít một hơi lạnh.
Nguyệt Dạ nhíu mày:
- Zen à? Sao gọi sớm thế?
- Lô hàng của chúng ta đưa sang Canada gặp trục trặc với hải quan. Toàn bộ đã bị tạm giữ. Nếu không ra tay sớm e rằng sẽ bị cảnh sát phát hiện.
- Lô súng '3186'?
- Vâng. Có lẽ có người làm nội gián. Đây chỉ là suy đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-than-bi-va-ba-xa-sat-thu/74831/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.