Lục Dĩ Nhi ôm sấp tài liệu trong lòng thầm oán hận, đều là đồng nghiệp tại sao lúc nào cũng phải làm khó cô. Cả đám đồng nghiệp lúc nào cũng xem cô như sai vặt, thật mệt chết cô. Cũng chỉ vì lúc trước đi học đã gây thù chuốc oán với Hướng Ngọc, thật không may Hướng Ngọc chính là trưởng phòng của cô. Cô thật sự rất muốn nghỉ việc nhưng thời buổi bây giờ tìm việc lại rất khó, kiếm một công ty có lương cao như Trác thị càng không dễ.
Nhưng lần này là đem tài liệu đến phòng chủ tịch đó nha. Hướng Ngọc đương nhiên sẽ giành lấy cơ hội này để tiếp cận chủ tịch lại còn đến khoe khoang với cô, nhưng xem như cô ta không có phúc phần đó lại phải gấp gáp đi gặp đối tác quan trọng của công ty hình như là hợp đồng có vấn đề gì đó, đành không cam tâm đưa tài liệu cho cô vội vàng rời đi. Lúc đi còn không quên cảnh cáo cô "đừng có ôm mộng, chủ tịch sẽ không chú ý đến cô đâu" thật đúng là suy bụng ta ra bụng người. Cô cũng muốn gặp chủ tịch nhưng lại không dơ bẩn như Hướng Ngọc nói. Cô chỉ muốn biết vị chủ tịch này có diện mạo ra sao, một nhân viên nhỏ như cô vốn dĩ chưa từng gặp chủ tịch. Hắn ta từ trước đến giờ lại chưa từng tiếp nhận phỏng vấn. Cho nên cô là tò mò người đàn ông hoàng kim này có diện mạo ra sao, mà lại khiến cho phụ nữ cả thành phố này điên đảo như vậy. Hướng Ngọc cũng có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-phuc-hac-vo-a-em-con-khong-mau-chiu-trach-nhiem/2178885/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.