Ưng Đồng Trần đành phải giải thích với trọng tài rằng Trác Thù là bạn anh, bấy giờ trọng tài mới xem lại bản ghi chép thời gian. Kết quả chung cuộc vẫn là đội khối mười giành hạng nhất. Giữa sân đặt một bục trao thưởng cỡ nhỏ, người dẫn chương trình đọc tên các thành viên đội anh lên nhận giải trong tiếng hoan hô của học sinh khối mười.
Ưng Đồng Trần kéo Trác Thù qua một bên, dặn: "Anh chờ ở đây, lát nữa tôi tính sổ với anh."
Trác Thù vẫn còn hết sức bàng hoàng, dõi mắt theo bóng dáng đi nhận giải của Ưng Đồng Trần. Ba người khác trong đội đã xếp thành hàng thẳng tắp, giơ hoa, cúp và phong bì tiền thưởng. Hắn ngó nghiêng nhìn xung quanh, đi lùi về sau mấy bước đến lớp gần đó, lân la hỏi học sinh bên cạnh: "Em biết Ưng Đồng Trần là ai không?"
"Cả trường ai mà không biết thầy Ưng ạ!" Cô học trò cười khúc khích, lúc ngước mắt nhìn hắn, cô nhóc hét toáng lên: "Úi anh đẹp giai, anh tên là gì ạ?!"
Trác Thù đực mặt ra: "Ưng Đồng Trần là giáo viên ở đây?"
"Vâng ạ." Mấy nữ sinh quanh đó cũng mon men lại gần để được tán dóc với trai đẹp: "Thầy Ưng là giáo viên chủ nhiệm lớp mười, thầy là nam vương trường em luôn đó. À anh gì ơi, anh là ai đó?"
"Anh?" Trác Thù ngoái nhìn Ưng Đồng Trần: "Anh là bạn của Ưng Đồng Trần."
"Bạn bè mà sao lại không biết thầy Ưng dạy ở đây?" Cô học trò tò mò hỏi: "Thầy ấy công tác ở trường em những ba năm nay, từ hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nhan-nham-chim-hoang-yen/936023/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.