Edit: La Phong Hoa đang bị deadline dí gần chớt
___
Ưng Đồng Trần mặc quần áo, kéo người đàn ông rúm ró một góc kia đến bệnh viện khám gấp, truyền dịch.
Hai người lặng lẽ ngồi trên băng ghế lạnh buốt.
Mãi lâu sau, Ưng Đồng Trần lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Xin lỗi, tôi không ngờ có tôm trong bánh."
"Em gây nên chuyện, giờ em định bồi thường tôi thế nào?" Trác Thù vắt tréo hai chân, từ bệnh nhân ốm yếu biến thành chủ nợ phách lối.
Ưng Đồng Trần hỏi: "Anh muốn tôi bồi thường như nào?"
"Một đêm ngọt ngào lại bị lãng phí." Trác Thù nhìn anh bằng ánh mắt ẩn ý.
"Lần sau bù cho anh."
"Không có gì mới lạ?"
Ưng Đồng Trần đăm chiêu suy nghĩ, sực nhớ đến đường link Mạnh Công gửi cho anh hôm trước. Anh mím môi, ghé tai Trác Thù mà thì thầm: "Anh thích bác sĩ hay hầu gái?"
Trác Thù trố mắt nhìn, hai chân vắt tréo rung bần bật, duỗi tay định rút kim truyền: "Bây giờ về khách sạn luôn!"
"Đừng!" Ưng Đồng Trần vội đè tay hắn: "Truyền dịch đã, nếu không chúng ta đường ai nấy đi ngay lập tức!"
"Em dám dọa tôi? Em nghĩ em muốn mà được?! Em có tin tôi..." Trác Thù đang nạt nộ đột nhiên đổi thành giọng ấm ức, nũng nịu quay lưng về phía anh: "Ngứa lưng quá, em gãi giúp tôi đi."
Ưng Đồng Trần nhoẻn miệng cười, đặt tay lên lưng hắn: "Chỗ này?"
"Lên trên một chút... Bên trái bên trái, đúng rồi, chỗ đó đó."
Ưng Đồng Trần gãi lưng qua lớp áo, nhất thời bầu không khí cả phòng lắng đọng bình yên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nhan-nham-chim-hoang-yen/936008/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.