Edit: La Phong Hoa
___
Tảng sáng hôm sau, đúng chín giờ chuông báo thức kêu, Ưng Đồng Trần nheo mắt nhổm dậy, thoạt nhìn vẫn còn ngái ngủ.
Chẳng hiểu tại sao nhưng đêm qua họ phối hợp cực kì nhuần nhuyễn. Cả hai đều đã quen thuộc cơ thể người kia, dìu dắt nhau lên từng cung bậc cảm xúc.
Không biết nên vui hay buồn.
"Chuông báo thức của em kêu kìa." Trác Thù bị đánh thức bởi âm thanh réo ầm ĩ nãy giờ.
"Ừm." Ưng Đồng Trần xoa vai.
Trác Thù chậm chạp ngồi dậy, gạt tay Ưng Đồng Trần để tự mình xoa bóp giúp đối phương.
"Anh lành nghề quá." Trác Thù ngạc nhiên liếc hắn, nằm sấp xuống giường: "Mát-xa cả lưng đi."
"Lại được voi đòi tiên hử?"
Ưng Đồng Trần rên rỉ đầy thỏa mãn: "Tôi đau lưng với eo như vậy là do anh chứ ai? Nhanh tay lên, tôi chỉ có nửa tiếng ở đây thôi."
"Nửa tiếng?!" Trác Thù cưỡi hẳn lên lưng Ưng Đồng Trần, tay thì day ấn khắp lưng bé cưng: "Nửa giờ sẽ tính giá khác, đắt lắm đấy."
"Ừm, ừm. Tôi có quỵt đâu." Ưng Đồng Trần thoải mái khép hờ mắt.
Khoảng chín rưỡi sáng, Ưng Đồng Trần khoan khoái rời giường, cấp tốc đi đánh răng rửa mặt rồi đặt 392 tệ ở đầu giường.
"Tôi chỉ còn vài đồng lẻ thôi." Ưng Đồng Trần nói.
Trác Thù vừa đếm tiền vừa càm ràm: "Sao tôi cứ cảm thấy mình giống tay vịn nhỉ? Lại còn bị khách ăn xén tiền công?"
"Tôi chẳng bớt đồng nào." Ưng Đồng Trần nhìn mấy tờ tiền ít ỏi: "Đưa hết cho anh rồi."
"Đồ nghèo mạt rệp." Trác Thù cằn nhằn cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nhan-nham-chim-hoang-yen/936004/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.