Edit: La Phong Hoa
___
Lúc Ưng Đồng Trần đến ông chú vẫn chưa ngủ, đang mải mê xem phim trong phòng khách. Thấy anh về, ông chú mừng rơn: "Về mà chẳng gọi điện báo trước."
"Cháu được tặng hộp cua cà ra nên mang về cho chú, lâu rồi chú chưa ăn món này." Ưng Đồng Trần cất hộp cua vào tủ lạnh, nhân tiện kiểm tra đồ ăn trong tủ: "Sao tủ trống không thế này?"
"À, chú gọi cơm hộp, đỡ phiền phức."
"Hồi cháu đi học chú vẫn nấu cơm đều đặn mà."
"Lúc ấy có cháu ăn cùng, bây giờ chỉ còn một mình chú, nấu nướng rách việc lắm."
Ưng Đồng Trần đề nghị: "Vậy chú cháu mình ở chung nhé?"
"Ấy sao được, hai chú cháu chênh nhau cả thế hệ, ở chung thế nào được." Ông chú tủm tỉm cười: "Cháu cũng đến tuổi lập gia đình, đừng bận tâm ông già như chú."
"Chú toàn nói vớ vẩn." Ưng Đồng Trần không khuyên nổi ông chú, đành ra phòng khách. Thấy ti vi đang chiếu bộ phim Mỹ, bên cạnh là quyển sổ ghi dở vài từ tiếng Anh địa phương, anh bật cười: "Về hưu rồi mà chú vẫn chăm chỉ."
"Quen rồi." Ông chú cũng cười theo: "Thói quen đúng là một thứ đáng sợ. Chây ì sẽ không theo kịp sự tiến bộ của nhân loại, tiếp thu lại sợ mình học phải thứ vô bổ. Ngộ nhỡ lúc cần thì chẳng biết mở miệng nói sao."
Ưng Đồng Trần im lặng một lúc, cố chuyển chủ đề một cách tự nhiên nhất: "À, sách giáo khoa lại đổi mới, chú có muốn đọc thử không?"
"Có." Ông chú đeo kính, mặt mày háo hức như trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nhan-nham-chim-hoang-yen/936001/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.