Chương 195
Sáng hôm sau Hàm Hi Họa theo người đàn ông đến nhà thôn trưởng để mượn điện thoại bàn.
Trước khi rời đi cô không quên gửi họ một số tiền nhưng bọn họ nhất định không nhận, cô đành phải lén lút bỏ dưới gối đầu. Họ là người tốt, cô không có quà gì để bày tỏ lòng biết ơn, chỉ có thể dùng cách thực tế nhất.
Khi kết nối số điện thoại của Nam Lãnh, hai mắt Hàm Hi Họa cay cay dù chưa nghe được giọng anh.
“Alo.” Giọng người đàn ông khàn đặc vang lên, nó lộ rõ sự mệt mỏi.
Nước mắt Hàm Hi Họa không khống chế được nữa, nó ào ạt tuôn ra.
Nam Lãnh vẫn còn ở trên giường, anh mới ngủ đâu được hai, ba tiếng, chuông điện thoại reo anh thấy số điện thoại lạ có hơi nghi ngờ rồi nhận máy. Sau đó không nghe người bên kia nói tiếng nào, anh cảm nhận được gì đó, rồi tiếng thút thít nghẹn ngào của người con gái truyền đến bên tai. Cả người Nam Lãnh chấn động, anh sửng sốt bật dậy khỏi giường. “Họa Họa.” Giọng anh căng thẳng đến cùng cực.
Hàm Hi Họa cuối cùng cũng òa khóc lớn, cô lên tiếng. “Chồng à…”
“Em ở đâu, ngoan… nói anh biết ngay.” Anh không thể chờ thêm giây phút nào nữa.
Họa Họa nức nở báo anh địa chỉ chính xác.
“Bé con của anh… đợi anh nhé… anh sẽ tới nhanh nhất có thể.”
Hàm Hi Họa gật đầu đáp. “Vâng.”
Dập điện thoại bác trưởng thôn xót xa cô gái nhỏ. “Cái bọn buôn người khốn kiếp này.”
“Cô bé… cháu rất giỏi, đã thoát khỏi bọn chúng.”
Hàm Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nguy-hiem-cung-chieu-co-vo-khuynh-thanh/378182/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.