Chương 157
Người đàn ông bên cạnh cười cười trêu. “Thấy mỹ nhân đều quen.”
Mấy cô gái phục vụ cũng bị lời này chọc cười.
Hứa Ngạn Thâm chỉ nhếch miệng không lên tiếng. Hàn Dĩ Ngôn càng không.
Hôm nay cô bé này uống lộn thuốc hay sao lại ăn mặc bạo như vậy? Tên Nam Lãnh không quản cô à? Anh chợt nhớ ra, Nam Lãnh đang đi công tác. Nhưng với sự hiểu biết của anh, dù bình thường thỉnh thoảng Hàm Hi Họa tới bar cũng chưa từng ăn mặc kiểu phóng túng thế này. Chắc chắn hôm nay cô có chuyện.
Qua một lúc Hứa Ngạn Thâm chú ý thấy Hàm Hi Họa loạng choạng rời khỏi quầy bar gia nhập với đám đông nhảy nhót, ánh mắt người đàn ông có chút thay đổi, rồi cất giọng: “Có cần tôi đi thăm dò không?” Ánh mắt anh ta hơi híp lại vô ý nhìn một màn sờ soạng của một tên đàn ông và một người phụ nữ rất quen thuộc. Nhưng anh ta chẳng có chút cảm xúc gì. Chỉ cười nhạt thầm nghĩ đúng là phụ nữ. Xuất thân đã thấp thì làm thế nào cũng không nâng cấp giá trị lên nổi. Cái sự ti tiện, quê mùa và giờ là phóng đãng để câu đàn ông nó luôn tồn tại.
Anh vậy mà từng thương xót cô ta đấy. Đúng là ấu trĩ.
Hàn Dĩ Ngôn lúc này mới thu hồi tầm mắt từ cô gái xinh đẹp, anh chuyển sang quan sát Hứa Ngạn Thâm rồi khẽ nhếch miệng: “Không cần.” Nhưng sau đó anh lại đứng dậy nhàn nhạt bỏ lại một câu: “Tự tôi đi.”
Hứa Ngạn Thâm hơi ngạc nhiên, nhưng không biểu lộ chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nguy-hiem-cung-chieu-co-vo-khuynh-thanh/378144/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.