Chương 147
Người đàn ông đáng ghét kia vẫn không liên lạc với cô. Hàm Hi Họa càng lúc càng bất an và lo lắng. Lần nào gọi điện cũng là chú Trương bắt máy, hỏi thư ký Lưu thì anh ta cũng trả lời một cách mù mờ, nói thẳng là anh ta cũng chẳng rõ.
Cô bất mãn và buồn rất nhiều. Lăn lộn trên giường một hồi không nhịn được kết nối máy với Nam Lãnh.
Qua rất lâu, cô tưởng chừng như người bên kia không hề có ý nghe máy thì bên tai truyền đến giọng nói trầm trầm, lạnh lùng của đàn ông: “Alo.”
Hàm Hi Họa kinh ngạc vội đưa điện thoại ra trước mắt nhìn, cô lo là do mình ảo giác nhưng không, chính xác là anh đã chịu nghe cô nói chuyện.
“Sao không nói gì?” Sự lạnh lẽo và xa cách trong giọng nói hiện rõ.
Hàm Hi Họa cay mắt, cô cắn chặt môi mình vài giây sau mới đáp: “Gần đây anh bận lắm sao?”
Người đàn ông ừ một tiếng. Sau đó… không có sau đó.
Cô hít sâu một hơi cố giữ cho mình không phát cáu: “Khi nào anh về nước?” Anh đã đi lâu lắm rồi, công tác lâu đến vậy sao? Không thể tranh thủ về thăm cô sao? Anh… không nhớ cô sao? Nhưng tất cả những nghi vấn đó Hàm Hi Họa đều nuốt ngược vào trong, cô sợ anh thấy cô phiền.
Nam Lãnh day day trán, mất một lúc như để suy ngẫm một câu trả lời chính xác nhất anh thấp giọng: “Qua tuần.” Anh không biết nên đối mặt với cô thế nào, nên yêu thương cô ra sao khi mà… những gì kiếp trước cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-nguy-hiem-cung-chieu-co-vo-khuynh-thanh/378134/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.