Đứng trước mặt anh cô không biết nên nói gì bởi từng tổn thương không lành của trái tim chưa được bao lâu cô không dám đối diện với tình yêu lần nào nữa, tim cô chưa phục hồi vết thương đấy thì làm sao dám mạo hiểm chơi với dao lần nữa. Cô nhìn anh đôi mắt buồn ảo, lạnh nhạt mở lời
- Chúc anh hạnh phúc.
Vương Hạo áy náy đầy tội lỗi nhìn cô nét đẹp trên khuôn mặt anh từng nâng niu giờ lại xa cách như giữa trời và đất, anh biết tổn thương anh gây ra cho cô quá lớn đến mức anh còn tự giận mình. Cô từng là người rất kiêu ngạo lạnh lùng là anh đã sưởi ấm trái tim cô để rồi giờ đây cũng tự tay anh lấy dao đâm tim cô, anh nhìn khuôn mặt cô bi thương nói lí nhí đủ anh và cô nghe
- Anh xin lỗi. Nói xong anh lạnh lùng bước đi để mình cô nơi đây nỗi giằng xé tâm can cứ quậy phá trong lòng ngực cô “ Anh xin lỗi “ như vậy làm gì? Lời xin lỗi có giúp cô nguội lạnh, lời xin lỗi có giúp mọi chuyện trở lại như lúc ban đầu. Nhìn anh và Tiểu Di bước vào lễ đường thì lại nhớ lúc cô cùng anh sánh đôi đi chọn đồ cưới. Nhìn cô từ xa Vương Hiên thêm sầu biết được những giọt nước mắt đắng cô đã nuốt vào trong nhưng lại chảy vào tim anh “ Anh sẽ khiến em hạnh phúc “. Ngồi trên xe gương mặt xinh đẹp nhưng đầy nỗi buồn khổ chiếc xe của anh dừng lại trước xe cô, anh mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-lanh-lung-lai-so-vo-khoc/3133444/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.