Hôm sau cô thức dậy buổi sáng ở Hàn Quốc nơi đây rất lạnh những giọt sương sớm long lanh trên từng hàng cây cao xanh mướt làm cho lòng cô dao động, cơn nhức đầu hôm qua vẫn còn tuy uống thuốc nhưng suốt đêm đó cô không ngủ được. Sáng thức sớm cô mặc bộ đồ tập thể dục vào người vì đã quen với việc chạy bộ buổi sáng nhưng lại không rành đường đi ở đất nước Kim Chi này tuy vậy cô nghĩ sân vườn biệt thự đủ rộng để cô chạy bộ, lấy giày mang vào rồi bước xuống lầu cứ nghĩ anh đã thức nhưng đến khi xuống nhà lại chẳng thấy. Đi thẳng ra sân vườn cô chạy xung quanh biệt thự bất ngờ lại nghe thấy tiếng chó sủa ngày một gần, và rồi một anh bạn giống chó Alaska chạy nhào lại cô hung dữ sủa lớn tiếng thấy mối nguy đang đe doạ nên cô bỏ chạy - Nè tao có thù oán gì với mày mà lại rượt tao sáng sớm vậy?
Cô nói mặc cô, chó sủa mặc chó người, thú mới sáng đã chơi bắt rượt thật khốn khổ, lo chạy vì thấy sợ nhưng cô nào phải vận động viên chạy maratong nên cũng biết mệt mà.
- Huda mau lại đây. - tiếng quen thuộc của một chàng trai gương mặt đẹp mê hồn, nghe vậy chú chó chạy ngay lại bên chủ
- Huda mày xem cô ta sợ đến mức xanh mặt luôn rồi kìa. - anh ta trêu chọc cô
- Chủ tịch Vương anh đùa hơi quá rồi đó. - Diệp Phàm tức điên vì sự thơ ờ đó của anh
- Huda đùa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-lanh-lung-lai-so-vo-khoc/3133440/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.