Về đến nhà cũng gần đến giờ cơm trưa. Hy Văn vừa bước vào cửa đã nghe tiếng Thẩm Bội chanh chua đón cô ngay thềm nhà.
“ Về rồi à! Tháng này còn chưa đóng tiền nhà tiền điện nước đấy!”
Hy Văn không nhìn bà ta, cô đang cảm thấy rất mệt mỏi nên không muốn tranh cãi với bà ta.
“ Mày không nghe mẹ nói gì sao con kia!”
Hy Văn đi ngang qua bà ta đến chỗ tủ giày, đang cúi xuống mở dây giày thì phát hiện chân cô đã bị lở loét hết phía bên ngón cái, có lẽ cô hoạt động quá nhiều mà đôi giày lại không được thoải mái cho lắm, cô nhớ mình mua nó cũng đã một năm rồi khá là rẻ tiền. Hy Văn thở dài, cô thầm nghĩ tiền nào của nấy cả.
Thoáng thấy đôi cao gót đỏ chót 15 phân bên cạnh, cô đoán là của Tĩnh Hy. Lòng Hy Văn bỗng thấy lạnh lẽo trong lòng cực độ, chắc chắn tiền mua giày của chị ta là tiền của cô đưa cho mẹ.
Đang suy nghĩ về nhiều thứ, bỗng Hy Văn thấy đau nhói ở bả vai, cô quay lại thì nhìn thấy bà Thẩm Bội đang cầm một thanh gỗ dài – cái thứ này hay dùng để đánh đòn cô. Hy Văn bực dọc hét lên
“ Mẹ!”
Mặt cô nhăn nhó ôm lấy bên vai đang đau nhức
“ Mẹ làm cái gì vậy?”
Bà Thẩm Bội vẫn ung dung đầy uy quyền của một người chủ gia đình
“ Tao hỏi tiền đâu, đưa cho tao đóng tiền nhà, mày cố tình phớt lờ tao sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967428/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.