Cô biết rõ nơi mà cô đang đi đến hơn ai hết, vì cô đã có biết bao lần dọn dẹp chăn gối sau mỗi lần khách hàng rời đi, những vỏ bao cao su dùng qua, những vết son môi thậm chí vết máu, những mảng **** **** của người đàn ông của những lần hoan lạc in trên ga giường, khiến cô không thể nào quên.
Vì nó quá dơ bẩn và kinh tởm, cô khinh thường chúng biết bao nhiêu, bây giờ chính cô phải trải qua cái khái niệm “dơ bẩn” mà cô định nghĩa.
Hành lang dài hun hút, ánh đèn đỏ mờ ảo kích tình dẫn cô vào địa ngục đã chính thức bắt đầu, chưa khi nào cô mong thời gian ngừng lại như lúc này.
Cửa phòng mở ra, cô bị đẩy vào căn phòng có ga giường trắng tinh, trang trí tao nhã tinh tế. Nhưng trong mắt Hy Văn tại sao nó tràn ngập bi thương đến như vậy.
Hy Văn bị đẩy ngã lên giường, cô vẫn hoàn toàn chưa chuẩn bị gì cho lần đầu tiên này. Sợ hãi chính là cảm giác xâm chiếm toàn thân cô lúc này.
Hiểu Minh lúc này hơi men đã bốc lên, đã hai lần anh kiềm chế lòng mình, nhưng nhất định đêm nay sẽ không có chuyện Hy Văn thoát khỏi anh một cách dễ dàng như những lần trước.
Tay anh cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trắng, nhưng đôi mắt vẫn hướng ánh nhìn lạnh lùng lẫn đơ mê trước người con gái đang run rẩy trên giường.
Quăng chiếc áo tùy tiện lên ghế, Hiểu Minh tiến sát đến thân thể Hy Văn, nhìn sâu vào đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967385/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.