Trong bệnh viện Quốc Tế Thành Đô, Hy Văn choàng tỉnh sau một giấc mơ dài. Mùi thuốc khử trùng đặc trưng len lỏi vào cánh mũi nhanh chóng đánh thức dây thân kinh của cô. 
Hy Văn hoảng loạn rút kim tiêm trên tay, nhào ra cửa gọi lớn, âm thanh gàn đặc vì cô đã la khóc rất nhiều trước khi bất tỉnh. 
“ Hiểu Minh!” 
“ Hiểu Minh, anh ở đâu?” 
Ngay lập tức, cô được vệ sỹ ngoài cửa dẫn đến phòng ICU, bên ngoài có nhiều người đang đứng chờ. Mạc Y ngồi xe lăn thấy cô từ xa đã dượm người đứng dậy, đám vệ sĩ xung quanh bà tản ra. 
“ Phu nhân!” 
Bốp! Một cái tát mạnh toàn lực của Mạc y khiến Hy Văn choáng váng, má cô hằn rõ năm ngón tay của bà. 
Mắt Mạc y đỏ ngầu nổi những tia máu, tàn phát ra cái nhìn dữ tợn lẫn căm ghét. 
“ Cô còn dám vác mặt đến đây sao? Tại sao Hà Hiểu Minh con trai tôi lại ngu ngốc như vậy. Vì một đứa con gái không xứng mà mụ mẫm đầu óc như vậy. Nếu không có cô thì nó đã không sống dở chết dở như vậy, nếu không có cô thì không bao giờ có chuyện nó bị thương. Còn cô thì vẫn còn đứng đây trưng ra vẻ mặt đáng thương cho ai xem? Nó sẽ không thấy đâu, nên đừng hòng diễn kịch trước mặt tôi.” 
Hy Văn vẫn im lặng không một lời nào, cô ôm mặt nhìn về phía Hà Tĩnh Hy thấy ả ta đang dùng ánh mắt hả hê nhìn cô. 
“ Cút! Đừng để tôi thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967332/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.