Cha mất rồi, người bạn thân nhất là Tiểu Yến cũng không còn, Đông Ca thì bị tạm giam, còn anh - người cô yêu - Hà Hiểu Minh thì không có tung tích.
Ai cũng rời bỏ cô trong lúc khó khăn nhất, cô còn lại gì, cuộc đời có phải không còn chỗ cho cô nương thân nữa hay không?
Cha cô là người tốt như vậy, cả đời lao lực vì gia đình, đến cuối đời lại chịu cảnh tàn phế sống không bằng chết, vậy mà lại bị giết bởi chính kẻ đã nuôi dưỡng từ nhỏ, thân xác bị pháp y mổ xẻ không còn nguyên vẹn.
Nghĩ đến những nỗi đau mà cha phải chịu đựng, càng khiến Hy Văn dâng lên nỗi hận thù chồng chất với Hà Tĩnh Hy.
....
Hà Tĩnh Hy bị triệu tập điều tra, nhưng rất nhanh ả ta lại ung dung bước ra khỏi cơ quan cảnh sát, với thái độ rất kiêu kỳ và nhãn nhã, bước lên chiếc xe của một người đàn ông lạ mặt.
Hy Văn chạy theo, nhưng chiếc xe đã biến mất trong làn xe cộ nhộn nhịp. Hy Văn bật cười chua chát, mắt cô tràn ngập nỗi bi thương lẫn sự sắc lạnh.
“ Hà Tĩnh Hy, Nếu pháp luật đã bỏ qua cho mày thì chính tao sẽ là người bắt mày đền tội.”
Trời đã vào đông, thời tiết càng lúc càng lạnh. Mưa phùn bay lất phất ướt đẫm cả tóc, tay chân Hy Văn đã tê cứng, nhưng cô vẫn bất động ngồi trước mộ của ông Bạch Chính Đình
Lời của kiểm soát viên văng vẳng bên tai cô
“ Bà Thẩm Bội đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967317/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.