Ngày Hy Văn tháo băng cũng đã đến, cô mang theo tâm trạng thấp thỏm chờ đợi. Không biết có được như lời bác sĩ nói không, nhưng thực tâm Hy Văn chỉ cần vết sẹo có thể mờ một chút, hoặc không bị có những đường gồ ghề đáng sợ như trước kia đã là quá tốt rồi.
Hà Hiểu Minh đã kịp đáp máy bay đến Hàn Quốc với cô.
Hy Văn mong chờ anh đến cùng cô nhìn kết quả, dù thành công hay thất bại cô cũng chỉ muốn được nắm tay anh trong thời khắc đó.
Cô có chút căng thẳng, chủ động nắm chặt tay anh.
Nỗi ám ảnh 12 năm của cô sắp kết thúc làm sao cô không kích động đây, cảm nhận tay anh cũng siết chặt như tiếp thêm sức mạnh cho mình, Hy Văn mỉm cười gật đầu ra hiệu cho y tá bắt đầu tháo băng.
Từng lớp băng rơi ra dần dần.
Người đầu tiên thấy là Hà Hiểu Minh, mắt anh dường như không chớp, trong đáy mắt ngưng tĩnh, có thứ gì đó đang lóe sáng.
Nhìn biểu cảm anh xúc động, Hy Văn không kìm được lòng vội nói “ Đưa gương cho tôi”, tay cô run run đón nhận.
Khoảng khắc nhìn thấy hình ảnh của mình trong gương, mắt Hy Văn đỏ lên rồi mờ đi, từng giọt nước mắt rơi xuống.
Những giọt nước mắt của sự kinh ngạc, bất ngờ sau đó là hạnh phúc. Tay cô sờ nhẹ vào một bên mặt của mình.
Bên má trái chỉ còn một đường chỉ mờ mờ chưa phục hồi hẳn, kỹ thuật ghép da tự thân đã giúp Hy Văn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967287/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.