Thấm thoắt mà muà hè đã đến, vào những tháng cao điểm của hàng hóa Hy Văn bận rộn đến nỗi thời gian cô ở nhà rất ít, có khi một tuần Hiểu Minh chỉ gặp cô được một lần mặc dù hai người sống chung nhà. 
Công ty Đông Hy đã bước đầu vượt qua khó khăn, sự việc gài hàng cấm đã được điều tra ra là cô và Đông Ca hoàn toàn vô can. Lượng khách hàng càng lúc càng nhiều khiến cô có chút choáng ngợp. 
Cô cảm nhận sức khỏe có vẻ càng lúc càng giảm sút, cơ thể mệt mỏi rã rời kéo theo những cơn đau đầu không rõ nguyên nhân. 
Hy Văn vừa làm kiểm tra xong sổ sách kế toán thì bỗng thấy choáng váng, cô ngã rạp xuống nền nhà. 
“ Hy Văn, Cô sao vậy? Cô quá sức rồi!” Đông Ca chạy lại ân cần hỏi thăm, đỡ cô ngồi lại trên ghế. 
“ Cô nên đi bác sĩ kiểm tra.” 
“ Đợi qua đợt này đã, tôi còn gắng được.” 
Bất ngờ, cô ngửi được mùi tanh nồng dính trên người Đông Ca, thông thường cô sẽ không có cảm giác như vậy. Vì đã quá quen thuộc với mùi cá bao nhiêu năm nay, nhưng bây giờ lại cảm thấy nó quá khinh khủng. 
Oẹ! Hy Văn ôm miệng che cơn buồn nôn. 
Một tay đẩy Đông Ca sang một bên 
“ Anh đi ra đi” 
“ Sao vậy?” 
“ Tôi cần nghỉ ngơi một lát.” Hy Văn nói nhanh cho qua chuyện. 
Đông Ca vội rời khỏi văn phòng, để lại một mình Hy Văn với suy nghĩ đang ập đến. 
Hay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967275/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.