Cô ngạc nhiên, nhìn mắt anh như có ngàn vì sao đang sáng lấp lánh
“ Sao anh lại biết!”
“ Từ lúc chiều, anh về nhà đã thấy trên bàn ăn có phiếu siêu âm. Tại sao lại không gọi báo cho anh biết. Anh sẽ bay về với em ngay.”
Anh vòng tay qua ôm bụng cô xoa xoa, hành động vừa nhẹ nhàng cưng nựng tiểu bảo bối, khiến mắt cô cay cay.
Hóa ra dáng vẻ của một người cha là như thế này, vậy là quyết định của cô là hoàn toàn đúng đắn, cô sẽ sinh cho anh một đứa con, để nó sau này sẽ thay cô chăm sóc anh, bầu bạn với anh.
“ Em định chờ anh về rồi mới nói. Anh làm việc căng thẳng em không muốn làm phiền.”
Anh khẽ bóp nhẹ mũi cô
“ Ngốc! Có ai như em không? Lẽ ra anh phải là người biết đầu tiên.”
“ Anh mới ngốc, em phải là người biết đầu tiên, sau đó là bác sĩ rồi mới đến anh.”
“ Bác sĩ đó là nam hay nữ” Anh lại bắt đầu vẻ mặt lạnh lẽo thăm dò
Cô cười bất lực vì cái tính ghen tuông vô lý của anh “ Bác sĩ nữ! Anh hài lòng chưa?”
Anh chính là vậy, không hiểu sao sau cánh cửa của ngôi nhà này anh lại khác hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Không còn là Hà Hiểu Minh nhạy bén, thông minh, đầy mưu mô thủ đoạn nữa, một người mà mỗi bước đi, mỗi lời nói đều có sự tính toán chu toàn, từng lời nói đều uốn lưỡi chín lần trước khi phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ha-toi-han-anh/2967271/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.